CHÚA
NHẬT 3 PHỤC SINH
Bài
Đọc I: Công vụ TĐ 3:13-15,17-19 II: 1 Gioan 2:1-5
----o0o----
PHÚC ÂM
(Luca
24:35-48)
35 Còn hai ông thì thuật
lại những việc đã xảy ra dọc đường, và mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ
bánh.
36 Các ông còn đang
nói, thì chính Đức Giêsu đứng giữa các ông và bảo: "Bình an cho anh
em!"
37 Các ông kính hồn bạt
vía, tưởng là thấy ma.
38 Nhưng Người nói:
"Sao anh em lại hoảng hốt? Sao còn ngờ vực trong lòng?
39 Nhìn chân tay Thầy
coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy
có đây?"
40 Nói xong, Người đưa
tay chân ra cho các ông xem.
41 Vì mừng quá, các ông
vẫn chưa tin và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: "Ở đây anh em có gì ăn
không?"
42 Các ông đưa cho Người
một khúc cá nướng.
43 Người cầm lấy và ăn
trước mặt các ông.
44 Rồi Người bảo:
"Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì
sách Luật Môsê, Các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được
ứng nghiệm".
45 Bấy giờ Người mở trí
cho các ông hiểu Kinh Thánh
46 và bảo: "Có lời
Kinh Thánh chép rằng: Đấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết
sống lại,
47 và phải nhân danh
Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để
được ơn tha tội.
48 Chính anh em là chứng
nhân của những điều này.
Chi Tiết Hay
• Trong một dịp trước đó, Đức Giêsu đã hiện
ra với hai môn đệ khi họ đang trên đường đi Emmaus, một ngôi làng cách
Giêrusalem khoảng bảy dặm. Lần này, theo phúc âm thánh Luca, Đức Giêsu lại hiện
ra với hai ông khi họ trở lại Giêrusalem để kể cho các môn đệ khác việc họ đã
nhận ra Người qua hình thức bẻ bánh (c. 35).
• Khi các môn đệ cho rằng Người chỉ là một
thần linh chứ không phải người thật (c.37), Đức Giêsu liền chứng tỏ cho họ thấy
Người đã thực sự sống lại từ cõi chết, bằng cách bảo họ hãy nhìn xem những dấu
đinh và vết trói nơi tay chân của Người
• Việc chiến thắng sự chết của Đức Giêsu
được chứng minh một cách hùng hồn qua sự việc Người lại ngồi vào bàn ăn với các
môn đệ, hỏi xin họ thức ăn và đã ăn trước mặt họ (cc.41-43).
• Măc dù dã nói với các môn đệ nhiều lần
trước đó, nay Đức Giêsu mới mở trí cho họ hiểu những điều đã được chép trong
Kinh Thánh về Người nay đã được ứng nghiệm. (c.45-46). Và cũng thế, như đã có lời
chép trong Kinh Thánh rằng "Sự thống hối và sự thứ tha tội lỗi phải được
rao giảng trong danh Người tới mọi dân tộc, khởi đầu từ Giêrusalem"
(c.47), nay Đức Giêsu trao cho các môn đệ nhiệm vụ là những nhân chứng đầu tiên
rằng Kinh Thánh đã được ứng nghiệm nơi Người, ngay tại Giêrusalem (c. 48).
• Chữ chứng nhân có gốc từ tiếng Hy Lạp có
nghĩa là tử đạo Người làm chứng có khi bị đòi hỏi phải hy sinh chịu chết vì đạo.
Khi trao cho các môn đệ nhiệm vụ làm chứng nhân, Đức Giêsu đã bảo đảm với họ lời
hứa của Chúa Cha là sẽ ban cho họ sức mạnh từ trời cao (c. 49), qua sự hiện diện
và quyền năng của Chúa Thánh Thần.
Một Điểm Chính
Qua việc hội ngộ với Đức
Giêsu, các môn đệ đã được mở trí để hiểu về Người như đã được chép trong Kinh
Thánh. Vì những môn đệ đã chứng kiến lời Kinh Thánh được ứng nghiệm, nay họ sẽ
rao giảng nhân danh Đức Giêsu về lòng thống hối và sự thứ tha tội lỗi cho khắp
thế gian, với sự trợ lực của Thánh Thần như lời Đức Chúa Cha đã hứa.
Suy Niệm
1. Tôi nhận ra sự hiện diện của Đức Giêsu bằng
"xương bằng thịt" nơi những người chung quanh tôi và ngay trong chính
tôi như thế nào? Tôi có sẵn sàng để trí tôi đươc khai mở để hiểu biết về Đức
Giêsu và Kinh Thánh ?
2. Được giao phó cùng nhiệm vụ như những môn
đệ của Đức Giêsu, tôi phải sống như thế nào dể làm chứng nhân về "lòng thống
hối và sự thứ tha tội lỗi "?
3. Trong khi làm nhiệm vụ của một chứng nhân,
tôi đã học từ Đức Giêsu bài học gì để đối phó với sự nghi ngờ và sợ hãi của người
khác?
Emmaus
Qua đoạn Tin Mừng vừa
nghe chúng ta thấy được sự chuyển biến tình cảm của hai môn đệ trên đường đi
Emmau, chuyển biến đó khởi đi từ chỗ buồn nản đến chỗ phấn khởi và hăng hái.
Thực vậy, cũng như phần
đông các môn đệ khác, các ông bước theo Chúa với tham vọng vật chất và trần tục:
Chúa sẽ là vua, vương quốc của Ngài là một quốc gia vừa rộng lớn, vừa hùng mạnh,
lại vừa giàu sang, còn bản thân các ông sẽ được giữ chức vụ này nọ hay chức vụ
kia trong triều đình của Chúa. Mặc dầu luôn yêu mến Chúa, nhưng cái nhìn của
các ông vẫn còn nặng mùi xôi thịt. Vì thế, khi Chúa bị treo trên thập giá, thì
ước mơ của các ông tan theo mây khói. Các ông chán nản và thất vọng trở về với
quê cũ, nghề xưa.
Như hai môn đệ trên đường
Emmau chúng ta cũng hay tin vào
mình và võ đoán, cho nên rất dễ sai lầm trong
việc nhận định. Như hai môn đệ trên đường Emmau, chúng ta cũng hay chán nản và buồn phiền, chỉ
vì thiếu tin tưởng vào Chúa hay vì để lòng mình quá vấn vương với những lợi lộc
vật chất.
Trong việc tông đồ thường
có hai kết quả. Kết quả bên ngoài tức là những lợi ích trần gian và kết quả bên
trong tức là cái ảnh hưởng siêu nhiên. Nếu để ý quá đến những kết quả bên
ngoài, chúng ta sẽ tự chuốc lấy cho mình những đắng cay và thất vọng. Trái lại
nếu biết đặt niềm tin tưởng vào Chúa và làm hết sức mình, thì bao giờ chúng ta
cũng có đủ lý do để lạc quan, chắc
chắn rằng ảnh hưởng thiêng liêng thế nào cũng có, dù
không có ngay hoặc không rõ rệt
qua bên ngoài.
Giữa lúc các ông đang
thất vọng và chán nản như thế, thì Chúa vẫn yêu thương các ông, muốn sửa lại
cái quan niệm sai lầm và đem lại cho các ông niềm phấn khởi và hy vọng, nên
Chúa đã hiện ra, cùng đi với các ông và cắt nghĩa Kinh Thánh để các ông hiểu rằng: Nước
Chúa không phải là ở trần gian và thập giá chính là con đường tiến tới vinh
quang.
Trái tim các ông bỗng
ngập tràn niềm phấn khởi. Rồi sau đó tại quán trọ, các ông đã nhận biết Ngài
khi Ngài bẻ bánh. Lúc ấy các ông thật sung sướng và phấn khởi. Lúc ấy các ông
hăng hái đứng dậy, hối hả trở về
tìm gặp các tông đồ, không quản ngại đường xa và đêm tối. Các ông không còn
nghĩ đến công việc làm ăn ở
làng Emmau nữa, mà trái lại các ông chỉ trông mong để được loan đi tin mừng phục
sinh: Thầy đã sống lại và chúng tôi đã thấy Thầy.
Ước gì ánh sáng đức tin
cũng bùng lên trong chúng ta, để nhờ đó chúng ta cũng
sẽ là những chứng nhân cho Tin mừng Phục sinh bằng chính đời sống đạo đức và
thánh thiện, bác ái và yêu thương của chúng ta.
Nguồn:WGPSG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét