BÌNH AN CHO SỨ VỤ MỚI
Việc đầu tiên khi Chúa
Giêsu hiện ra với các môn đệ là Ngài trao ban bình an cho họ. Cũng dễ hiểu thôi
bởi vì các môn đệ đang cần lắm sự bình an sau những chấn động do cuộc khổ nạn của
Thầy mình. Dư chấn cuộc thương khó đang làm cho lòng các ông tan nát. Loạt tin
tức về việc Chúa mất xác, Chúa sống lại, Chúa hiện ra, Chúa hẹn gặp… làm cho
tâm hồn các ông rối tung rối bời.
Ngay cả sau khi đã được
Chúa Giêsu hiện ra củng cố đức tin và khơi lên niềm hy vọng, các ông vẫn cần lắm
sự bình an của Chúa để khởi đầu cho một sứ vụ mới, sứ vụ làm chứng cho Tin Mừng
Phục Sinh. Sứ vụ mới nay chính thức bắt đầu. Nhưng trước hết các ông cần có cái
tâm an bình đã, vốn là hoa trái của đức tin. Có cái tâm an bình thì mới có thể
đem tin bình an đến cho người khác được.
Trong một lần được phỏng
vấn trên đài truyền hình, Mẹ Têrêsa Calcutta trực diện với một kẻ hỏi cắc cớ:
- “Bà yêu thương người
nghèo, điều đó rất tốt. Nhưng còn biết bao những người giàu có của Vatican và của
Giáo hội thì sao?”
Mẹ nhìn thẳng vào người
ấy và nói:
- “Thưa ông, ông không
phải là người hạnh phúc. Có những điều đang xâu xé ông. Ông không có một chút
bình an trong lòng”.
Lời đó làm ông xụ mặt.
Và mẹ tiếp tục khiến ông thêm quặn đau:
- “Ông nên có niềm tin
tưởng”.
- “Làm thế nào tôi có được
niềm tin”.
- “Ông nên cầu nguyện”.
- “Nhưng tôi không thể
cầu nguyện”.
- “Tôi sẽ giúp ông. Nhưng
phần ông, ông nên cho những người chung quanh nụ cười cảm thông. Một nụ cười cảm
thông làm ông gần những người khác. Và nó mang sự thật về Thiên Chúa vào cuộc sống
của chúng ta”.
Sẽ không thể đem niềm
vui và sự bình an cho người khác khi chính mình chưa có bình an và niềm vui
trong tâm hồn. Nhưng niềm an vui chỉ có khi người ta thực sự tin vào Thiên Chúa
và tin vào Đức Kitô.
Cũng vậy chỉ khi các
môn đệ được gặp gỡ Đức Kitô Phục Sinh và được Ngài gia ân niềm tin, thì lòng các
ngài mới có được bình an đích thực. Dĩ nhiên sự bình an mà Đức Kitô muốn trao cho các môn đệ của
Ngài chắc chắn không phải là bình an theo kiểu của thế gian, như lời Ngài khẳng
định: “Thầy ban cho anh em sự bình an không như thế gian ban tặng”. Bình an của
thế gian theo nghĩa là
không có chiến tranh, không có
tai ương hay xáo trộn. Đặc tính dễ thấy nơi bình an thế gian là giả tạo, chóng
qua. Vì bình an thế gian thường đến từ các “ngôn sứ giả” như thời Cựu Ước; hoặc
đến từ tiền bạc, danh vọng, quyền lực và những tiện nghi vật chất.
Bình an mà Chúa Giêsu để
lại cho các môn sinh của mình là “bình an có Chúa luôn ở cùng”, bình an có Chúa
luôn hiện diện trong tâm hồn: “Thầy sẽ ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế”.
Nói cách khác đó chính là bình an ơn cứu độ. Bình an đó còn là gì nữa ? Đó còn là chính Chúa Thánh Thần và các ân huệ của
Người được Đức Kitô ban xuống trong tâm hồn các môn đệ vào ngày lễ Ngũ Tuần. Đây là thứ di sản bền vững mà
Chúa Giêsu để lại cho các môn đệ; không như di sản trần thế: tiền bạc của cải,
cổ phần cổ phiếu… là những thứ rất bấp bênh, nay còn mai mất, nay được giá mai
mất giá.
Các môn đệ có được bình
an vì đức tin của các ngài đã có “đường” vững vàng để đi, đức cậy của các ngài
đã có “lối” rõ ràng để về. Bởi vậy sau này các ngài không còn lo âu xao xuyến sợ
hãi nữa, dẫu cho bên ngoài có còn nhiều sóng gió thử thách.
Cuộc sống con người
ngày hôm nay đang cần lắm sự bình an của Chúa. Bản thân cần sự bình an. Gia
đình cần sự bình an. Cộng đoàn cần sự bình an. Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết
mở lòng ra đón nhận sự bình an của Chúa Kitô. Đồng thời biết trở nên như khí cụ
bình an của Chúa, nghĩa là
biết đem sự bình an của Chúa cho những anh chị em mà chúng ta gặp gỡ hằng ngày.
Amen.
Lm. Giuse
Nguyễn Thành Long
Nguồn:
thanhlinh.net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét