CHA PHANXICÔ XAVIÊ TRƯƠNG BỬU DIỆP
VÀ VIỆC LOAN BÁO TIN MỪNG TẠI VIỆT NAM HÔM NAY
(Nhân ngày giỗ 12 tháng
3 năm 2012)
1. Cha Trương Bửu Diệp
là một nhân vật công giáo Việt Nam rất được mộ mến.
Ngài sinh ngày 01 tháng
01 năm 1897 tại họ đạo Cồn Phước thuộc Giáo phận Long Xuyên. Ngài chết ngày 12
tháng 3 năm 1946 tại Tắc Sậy, trong thời kỳ lộn xộn căng thẳng giữa các lực lượng
chính trị tôn giáo tại địa phương. Hiện nay Ngài an nghỉ tại nhà thờ Tắc Sậy thuộc
Giáo phận Cần Thơ.
Từ nhiều năm nay, số người
hành hương đến Cha Diệp là vô số kể. Họ thuộc đủ mọi thành phần xã hội, với đủ
mọi màu sắc tâm linh, đến từ đủ mọi miền đất nước. Đây là những cuộc hành hương
tự phát tự nguyện. Họ có chung một cái nhìn: Cha Diệp là người từ tâm, chuyên cứu
nhân độ thế.
Riêng tôi, tôi nhìn Cha
Diệp như một nhà truyền giáo của thời tân Phúc Âm hoá. Truyền giáo nơi Ngài là
làm chứng bằng chính con người của mình.
2. Cha Trương Bửu Diệp
làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa là Cha thương xót mọi người.
Vẻ đẹp nhất nơi Cha Diệp
là tình yêu thương đối với đoàn chiên nói riêng và đồng bào xung quanh nói
chung.
Tình yêu này được diễn
tả bằng hai mặt: Phục vụ và hy sinh. Phục vụ là đáp ứng nhu cầu của dân, cách
riêng là thương cảm, chia sẻ những nỗi khổ của dân, và chỉ vạch cho họ con đường
dẫn tới hạnh phúc thực. Hy sinh là chịu gian khổ cùng với dân, chịu đau khổ
thay cho dân, gắn bó với dân, hy sinh mạng sống mình để cứu dân. Ngài phục vụ một
cách từ tốn. Ngài hy sinh một cách khiêm nhường.
Với hai nét phục vụ và
hy sinh, Cha Diệp gợi nhớ lại hình ảnh Người đầy tớ Đức Giavê được Isaia nói
tiên tri trong Cựu Ước (x. Is 53). Tiên tri gọi người đầy tớ này là người đầy tớ
khổ đau. Đầy tớ ở đây là phục vụ. Khổ đau ở đây là hy sinh thay cho người khác.
Với hai nét phục vụ và
hy sinh, Cha Diệp vẽ lại hình ảnh chính Chúa Giêsu. Chúa Giêsu là Ngôi Hai xuống
thế, để làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa. Làm chứng bằng khiêm tốn phục vụ,
đem lại cho nhân loại sự sống thực, và làm chứng bằng khiêm tốn hy sinh mạng sống
mình để cứu chuộc nhân loại.
Với hai nét phục vụ và
hy sinh, Cha Diệp trở thành hình ảnh gần gũi và thân thương. Người ta cảm thấy
Cha gần gũi họ, như một người thân, người thương của họ. Trong gần gũi thân thương,
Cha giúp cho họ tìm được hy vọng đẹp trong những thử thách, và nhìn thấy sự sống
mới đằng sau cái chết. Bên Cha, họ cảm nhận thấy cuộc sống là một chuỗi dài những
tiếng gọi yêu thương, phục vụ và hy sinh, cuộc sống là một hành trình đi về tuyệt
đối, cuộc sống là một huyền nhiệm chứa đựng bao tiềm năng rực sáng. Cha Diệp
không lý luận về Thiên Chúa là tình yêu. Cha chỉ làm chứng một cách sống động bằng
chính con người. Những ai có trực giác lành mạnh sẽ cảm nhận được sự thực sống
động đó.
3. Cha Trương Bửu Diệp
làm chứng cho tình yêu của người con Hội Thánh địa phương đối với dân tộc.
Sự thực là: Những người
đến với Cha Diệp từ trước đến nay đa số là ngoài công giáo. Ngoài công giáo có
nghĩa là không có đạo hoặc có đạo nhưng không phải công giáo. Họ là một khối lớn
đa dạng, giống như một mảng của dân số trên đất nước Việt Nam này.
Đến bên Cha Diệp, đám
đông đa dạng này, tuy với nhiều khác biệt, nhưng họ đã gần lại với nhau. Tôi có
cảm tưởng là Cha đang xây dựng những liên hệ tốt đẹp nhất với mọi hạng người,
và Cha cũng đang giúp cho Hội Thánh địa phương góp phần hữu hiệu vào việc thiết
lập những tương quan tốt đẹp trong xã hội hôm nay.
Xã hội hôm nay đang rất
cần những người có khả năng biến đổi những tương quan chia rẽ, hiềm khích, nghi
kỵ thành những tương quan hoà hợp, yêu thương, tin tưởng. Cha Diệp đã xuất hiện
như một người có khả năng đó. Hoạt động tình thương của Cha là một đóng góp
quan trọng vào việc xây dựng những tương quan an hoà trong dân tộc Việt Nam.
Thành công và động lực của việc xây dựng những liên đới tình thương này là do sự
Cha thuộc về Đức Kitô, và liên kết với Đức Kitô.
Xã hội hôm nay cũng
đang rất cần những người có khả năng nâng cao dân tộc lên về chiều kích thiêng
liêng và trong lãnh vực các giá trị tinh thần. Cha Diệp đang được chứng minh là
người có khả năng đó. Thái độ bao dung, khiêm hạ của Cha, nhất là tấm lòng yêu
thương quảng đại của Cha đang khơi dậy từng triệu lương tâm xa gần. Họ nghĩ tới
Đấng mà Cha tôn thờ. Họ nhớ về Hội Thánh Đức Kitô, mà Cha phục vụ. Họ nhận ra
tình thương đạo Chúa là không biên giới, luôn mở rộng đón nhận mọi người.
Tha thứ cho kẻ xúc phạm
đến mình không phải dễ, yêu thương kẻ ghen ghét mình càng không đơn giản. Làm ơn
cho kẻ hại mình lại càng rất khó. Thế mà Cha Diệp trước kia cũng như bây giờ đã
thực hiện được như thế. Đúng như lời Chúa Giêsu dạy. Đó là tấm gương sáng ngời
của Hội Thánh địa phương trước lịch sử dân tộc.
4. Cha Trương Bửu Diệp
làm chứng cho tình yêu của con người có đức tin với cuộc sống đồng bào.
Càng ngày tôi càng thấy
hình ảnh Cha Diệp đi xa đi rộng. Cha có mặt trong các nhà ở, trong các cửa
hàng, trong chợ, trong quán, trong xe. Cha hiện diện đều khắp từ phố phường
thành thị cho đến nông thôn hẻo lánh. Tôi tìm hiểu tại sao đông đảo đồng bào đã
đón Cha Diệp vào cuộc sống một cách thân mật như thế. Câu trả lời tổng hợp là:
Vì Cha lo cho cuộc sống của đồng bào.
Thực vậy, trước ảnh Cha
Diệp, người ta nói với Cha về đủ mọi vấn đề cuộc sống. Họ nói một cách rất tự
nhiên. Với một cách nào đó, Cha Diệp cũng thân tình chia sẻ với họ về những vấn
đề cuộc sống mà họ quan tâm.
Qua thái độ của Cha,
tôi nhớ lại hình ảnh người mục tử tốt lành trong Kinh Thánh. Tìm cánh đồng nào
có cỏ xanh non để chiên ăn. Tìm chỗ nào có bóng mát để chiên nằm nghỉ. Tìm dòng
sông nào có nước sạch trong để chiên uống (x. Tv 22,1-3a,3b - 4,5-6).
Người lo cho cuộc sống
đồng bào như vậy không chỉ cần có thiện tâm, thiện chí, mà cũng cần có trình độ
trí thức, kinh nghiệm sống. Nhất là trong thời buổi văn minh này.
Điều độc đáo của người
có đức tin, khi lo cho cuộc sống, là còn tìm nuôi sống mình bằng Lời Chúa, cầu
nguyện và biết mình. Những ai tới Cha Diệp, cho dù để xin Ngài giúp đỡ các chuyện
vật chất, cũng đều cảm thấy mình phải cầu nguyện, phải biết mình, phải hướng về
Chúa, để hứa mình sẽ cố gắng nên tốt hơn.
Cuộc sống hôm nay đang
có nhiều bước đi lên, nhưng cũng không thiếu nhiều bước đi xuống. Sự xuống dốc
đạo đức và sự thành hình những giai cấp giàu nghèo mới sẽ trở nên trầm trọng
trong vài năm tới. Trong một tình hình như thế, nếu truyền giáo dành nhiều đầu
tư cho việc nâng cao đời sống vật chất, trí thức, mà không quan tâm đủ đến việc
bảo trì, phát triển nếp sống luân lý và công bình xã hội, thì hậu quả sẽ không
lường được.
5. Cha Trương Bửu Diệp
làm chứng cho tình yêu của người có Thánh Thần Đức Kitô đối với những chuyển biến
lịch sử.
Khi hỏi thăm những người
được Cha Diệp giúp đỡ, tôi được biết điều này: Mỗi người đều được Cha giúp. Nhưng
giúp chừng nào, khi nào, cách nào, thì mỗi người nhận được khác nhau. Sự kiện
đó chứng tỏ rằng: Cha Diệp rất nhạy bén với các tình tiết của con người và xã hội.
Và đó chính là nghệ thuật truyền giáo.
Mỗi thời điểm có những
vấn đề riêng của nó. Mỗi giai đoạn lịch sử có những khát vọng riêng của nó. Mỗi
trình độ văn minh có những phong cách riêng của nó. Mỗi địa phương, mỗi người
có những thuận lợi và nguy cơ riêng của mình. Nếu chúng ta không nắm bắt được
những điểm đó, để rồi cứ truyền giáo bằng cách nhai lại những vấn đề lỗi thời,
với những giọng điệu lỗi thời, thì sẽ tạo ra cho đạo mình một bộ mặt ấu trĩ lạc
hậu xấu xí, khiến người ta muốn xa tránh.
Thánh Kinh nhắc bảo: “Mọi
sự đều có lúc, mọi việc đều có thời ở dưới bầu trời. Thời để sinh và thời để chết,
thời để trồng và thời để nhổ lên, thời để giết chết và thời để chữa lành, thời
để phá và thời để xây,... thời để nín thinh và thời để lên tiếng, thời để yêu
và thời để ghét, thời giặc giã và thời bình an.
“Lợi gì mà làm điều khiến
mình chỉ tổn công lao nhọc... Thiên Chúa đã làm mọi sự hợp thời hợp cảnh” (Gv
3,1-11).
Nhạy bén với thời điểm
là điều mà Đức Chân Phước Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nhấn mạnh như một điều
kiện để truyền giáo. Muốn có điều đó, chúng ta phải trở nên dễ dạy đối với Chúa
Thánh Thần. Đức Thánh Cha dạy: “Chúa Thánh Thần bảo đảm cho sứ điệp Tin Mừng được
luôn tươi trẻ và hợp thời, để việc rao giảng khỏi phải lặp đi lặp lại theo hình
thức một cách nhàm chán và cứng nhắc. Thật vậy, các sứ giả Tin Mừng phải coi
mình là những người phục vụ ‘giao ước mới’. Không phải là giao ước căn cứ trên
chữ viết, nhưng dựa vào Thần Khí. Vì chữ viết thì giết chết, còn Thần Khí mới
ban sự sống (2 Cr 3,6). Đây không phải là quảng bá cho việc phục vụ theo bản
văn cũ của Lề Luật, mà là theo tinh thần mới của Thánh Thần (x. Rm 7,6). Đòi hỏi
này là một vấn đề sống còn của Tân Phúc Âm hoá” (Đức Gioan Phaolô II, Giáo lý
Năm Thánh 2000, bài 22).
Cha Trương Bửu Diệp là
một nhà truyền giáo của Tân Phúc Âm hoá. Tân Phúc Âm hoá là giới thiệu Phúc Âm
với cách diễn đạt mới, với phương pháp mới, với phong cách mới, với cường độ mới,
với lửa tin yêu mới. Âm thầm mà lan rộng thấm sâu. Khiêm tốn mà lôi cuốn thuyết
phục. Bởi vì đức tin của Cha được phiên dịch ra tình yêu thương quảng đại đối với
con người, phục vụ rộng cho con người và hy sinh cao cho con người. Đó là ngôn
ngữ hợp thời, mà người Việt Nam hôm nay dễ hiểu. Đó chính là ngôn ngữ Tin Mừng,
được chính Chúa Giêsu dùng, để giới thiệu Thiên Chúa và để đổi mới tôn giáo của
dân Người.
GM G.B
Bùi Tuần
(Nguồn:
vietcatholic.com)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét