CHÚA NHẬT 2 MÙA CHAY B
Lời Chúa: St 22,1-2.9a.10-13.15-18; Rm 8,31b-34; Mc 9,2-10
Điều quan trọng là biết nghe Chúa Giêsu
Để có thể minh định vị
trí cách xác đáng trong trí chúng ta đoạn Phúc Âm về sự Biến hình này của Chúa,
chúng ta hãy nhớ lại, những tâm tư nào có thể có nơi các môn đệ là các Tông đồ
tương lai khi Chúa Giêsu loan báo cho họ lần đầu cuộc khổ nạn của Người. Là người
dân Do Thái tốt như họ, các môn đệ Chúa cũng chia sẻ niềm hy vọng chung của dân
Israel. Họ hy vọng một Đấng Cứu Thế toàn thắng và vinh quang. Nhưng đến một lúc
mà Chúa thách đố họ hãy có một hành động đức tin. Nhân danh họ, Phêrô nhìn nhận
Người là Con Thiên Chúa. Nhưng sự tuyên xưng ấy chưa bao trùm được hết tất cả số
mệnh của Chúa Giêsu. Phêrô tuyên xưng đức tin vào CON NGƯỜI của Chúa Giêsu,
song Phêrô không tưởng tượng nổi là Thiên Chúa lại có thể trải qua thảm kịch cuộc
Khổ nạn. Thành thử cần phải gợi lên dần dần trong trí óc các môn đệ sự mạc khải
điều mà dưới con mắt họ, sẽ là một gương xấu khủng khiếp, một sự thử thách rất
lớn lao cho đức tin của họ. Cũng cần phải củng cố đức tin họ trước. Giai thoại
Biến hình tượng trưng một thời kỳ quan trọng trong việc giáo dục các môn đệ.
Đây là những con người đang chờ đợi một Đấng Cứu Thế vinh quang. Vậy mà Chúa
Giêsu lại mạc khải cho họ biết rằng Chúa Cứu Thế là người Tôi tớ đau khổ và bị
hạ nhục. Làm cách nào giúp họ vượt lên được khỏi sự trái ý họ cảm thấy? Chúa
Giêu muốn giúp họ điều này bằng cách cho họ thấy là Con Thiên Chúa, mặc dầu chịu
đau khổ, sẽ được vinh quang. Và đó là việc Chúa Biến hình hôm nay.
Chúng ta ghi nhận rằng
cho đến cùng các môn đệ vẫn còn vấp phải gương xấu của cuộc khổ nạn và cái chết
của Chúa Giêsu. Cần phải có sự Sống lại và ngày lễ Ngũ tuần họ mới thực hiện được
những gì mà Thiên Chúa muốn nơi Con Chí Ái của Người.
Chúng ta hãy lưu ý điều
này:
1) Đây là Con Chí Ái của
Ta .
Điều quan trọng là vào
một lúc trang nghiêm Chúa Cha lên tiếng quả quyết rằng Chúa Giêsu là con người
mà các môn đệ bắt đầu đi theo quả thật là Con của Ngài. Chúng ta đừng tưởng tượng
rằng: vào giây phút đó, các môn đệ quan niệm tiếng ‘Con’ như chúng ta quan niệm
ngày nay, vì ngày nay chúng ta đã được biết mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi. Họ nhận ra
là qua Chúa Giêsu, Thiên Chúa tỏ mình ra và hành động. Họ linh cảm thấy Chúa
Giêsu có một nguồn gốc và số mệnh vượt xa các giới hạn loài người. Tiếng từ Trời
phán: này là Con Ta yêu dấu, điều đó cũng có nghĩa là Con duy nhất. Họ nhận ra
cách sâu sắc giữa Thiên Chúa và Chúa Giêsu có mối tương quan phụ tử thật là độc
đáo. Họ ý thức rằng Chúa Giêsu tuỳ thuộc vào Thiên Chúa, đặc mệnh như một người
Con. Tiếng lại phán thêm: Hãy nghe lời Người. Trong trí óc các môn đệ là những
người đang mong đợi Đấng Cứu thế, mấy tiếng đó có nghĩa là: Hãy nghe lời Người
như lời đáp lại sự chờ mong của các ngươi vào Đấng Cứu Thế, ở cả những ngày mà
Người trải qua thảm kịch Khổ nạn.
2) Hãy nghe Lời Người .
Lời huấn dụ đó (hay mệnh
lệnh đó) từ trời cao cũng ngỏ cùng chúng ta ngày hôm nay. Nhưng hiện giờ mỗi
người trong chúng ta đều đã biết những phản kháng của bản tính con người chống
lại lời mời gọi hãy theo Chúa Giêsu chịu đóng đinh. Chúng ta đều biết rằng, qua
Chúa Giêsu, số phận chúng ta là một số phận quang vinh, nhưng Thiên Chúa buộc
phải giáo dục chúng ta như những người môn đệ và đưa chúng ta dần dần vượt qua
chướng ngại vật của sự đau khổ và sự chết. Thỉnh thoảng Người trợ lực chúng ta
trong công cuộc này, bằng cách ban cho chúng ta những giây phút hoan lạc nội
tâm, nó có tác dụng biến đổi đức tin của chúng ta. Nói chung thì những giây
phút ấy khá hoạ hiếm. Điều quan trọng là chúng ta biết ‘nghe’ Chúa Giêsu. Chúng
ta có thực hiện được điều mà Người trả lời cho tất cả những thắc mắc, chờ mong,
ước muốn sâu xa nhất của chúng ta không?
Sự Biến hình của Chúa
được các Phúc âm trình bày như một giai đoạn trong tiến trình của Chúa tới
Giêrusalem, nơi mà Chúa sẽ phải chết và sẽ Phục Sinh. Trong nhịp độ cuộc Khổ nạn
và Vinh quang đánh dấu cho những bước đi của Chúa tiến tới đích, sự Biến hình
là một âm điệu khải hoàn. Nhưng Chúa Giêsu không dừng lại ở đây. Người tiếp tục
đến cùng con đường của Người. Trên đường đời mà dần dà mỗi ngày chúng ta một đi
sâu vào, chúng ta cũng ý thức được cho chính chúng ta, nhịp điệu khổ nạn và
vinh quang, thử thách và hy vọng. Gương mẫu nào, sức mạnh nào sẽ giúp chúng ta
đi đến cùng? Chúng ta hãy “NGHE” Chúa Giêsu; Đấng đi trước chúng ta, dìu dắt
chúng ta đến sự biến hình bất diệt của chúng ta.
(Trích
trong ‘Lương Thực Ngày Chúa Nhật’ – Achille Degeest)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét