Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

BÀI VIẾT


KHÔNG THUA CỜ

Người nọ rất tự phụ về nghệ thuật đánh cờ cao minh của mình, một hôm anh ta đánh cờ với bạn, không ngờ thua luôn ba bàn. Sau đó có người hỏi anh ta:
- “Hôm đó anh đánh với bạn mấy ván cờ ?”
Anh ta trả lời:
- “Ba ván”.
Người kia lại hỏi tiếp:
- “Ăn thua như thế nào ?”
Thế là anh ta nghiêm nét mặt lại nói:
- “À tình huống như thế này: ván thứ nhất tôi không thắng, ván thứ hai anh ta không thua, đến ván thứ ba thì tôi muốn hòa nhưng anh ta không chịu !”
Suy tư:
Khiêm tốn và kiêu ngạo thường tương phản nhau như ánh sáng và bóng tối, khiêm tốn là nền tảng của mọi nhân đức và kiêu ngạo là cái gốc của mọi sự tội.
Con người ta thường hay lấy cái không có làm cái có, tức là lấy cái khoe khoang để che đậy cái trống rỗng trong tâm hồn của mình; lấy cái hữu hạn của mình để che giấu cái vô hạn của Thiên Chúa, tức là kiêu ngạo cho mình là người trỗi vượt trên mọi người để phủ nhận Thiên Chúa là Đấng toàn năng đang hiện hữu trong vũ trụ, để rồi trong cuộc sống của họ vắng bóng Thiên Chúa toàn năng và yêu thương.
Thua thì nói thua, thắng thì nói thắng, đó chính là tâm hồn của người khiêm tốn và thật thà, và đó chính là cái thắng vĩ đại nhất giữa khiêm tốn và kiêu ngạo, giữa sự thiện và sự ác vậy.
Ai hiểu thì hiểu.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Nguồn: menchuayeunguoi.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét